Sau ” cảm giác khi biết bị ung thư”, Ngân thấy vấn đề Bảo hiểm – là cái lưu ý rất đáng để gào lên với mọi người😂
Như bà con quen thân đều biết, Ngân thuộc loại khó tính kinh zị. Nhiều khi cảm giác cũng hơi ” chảnh choá ” vì không du lịch phượt, không đi dã ngoại dưỡng sinh gì, chỉ bởi không thể ở được chỗ nào điều kiện, thiết bị thiếu thốn, sơ sài. Em sợ muỗi, gián, chuột bọ. Sợ chó mèo kinh khủng, trừ 2 con chó nhà nuôi😂
Ngân khó tính, ghét tiếng ồn, ghét sự mất lịch sự, văn hoá kém ở các nơi công cộng. Ngân không đi ăn các quán có chó mèo đi lại. Không ở hệ khách sạn mà khách phòng khác cười nói hô hố, mở toang cửa gọi con😂
Nói chung, em không giàu. Nhưng em sống kiểu biết tự hưởng thụ. Những gì tốt nhất trong khả năng mình chi trả được, là em chơi luôn.
Thanh xuân thì chả bao giờ đi viện. Từ khi thoát ế thành công, Ngân luôn chọn Việt Pháp để khám xét cho mình, cho con. Duy nhất môn nội soi dạ dày, thì Ngân vào Khoa Tiêu Hoá viện Bạch Mai vì có người chị thân quen trực tiếp soi cho.
Trộm vía, em cũng chưa từng phải vô viện chăm ai. Đi khám xét, tiêm phòng gì em cũng đi phòng mạch các Tiến sĩ giỏi bạn bè ngành Y chỉ điểm và nhiệt tình đóng góp cho Hồng Ngọc, Thu Cúc, Vinmec, Việt Pháp.
Rất tin tưởng mình ” không bao giờ vào viện công”, nên thật sự từ khi đi làm, Ngân không bận tâm đến cái gọi là Bảo hiểm y tế.
Cái thẻ giấy be bé í, mình nghĩ, chả biết để làm gì và vứt kiểu lãng quên luôn ở ngăn kéo bàn làm việc Công ty mỗi khi Nhân sự gửi cho thẻ mới😂
Ngân không quan tâm đến Bảo hiểm y tế với xã hội, vì nghĩ mình không thể sống bằng vài trẹo lương hưu. Viện công thì không bao giờ vào rồi thì quan tâm mấy bảo hiểm nhà nước làm chi nhở 🙂.
Từ khi trở thành chủ gia đình, tuổi 30 Ngân chỉ nghĩ sau này sẽ cất hẳn đi Năm trăm triệu dành để chữa bệnh. Ngoài ra, cũng phải tính ít vốn giắt lưng, để còn vào dưỡng lão tỏa hương, ca hát, múa may cùng vài bô lão khác.
Chắc chắn không phiền con cháu. Thế hệ mình còn hiểu được Bố mẹ mình, chứ mình dở hơi đâu ở với bọn thế hệ khác xa mình. Có tiền, thuê hẳn 3-4 điều dưỡng chăm sóc, ngày đấm bóp cho vài show chứ ngồi vêu ra đợi, con cháu tẩn cho vài phút kêu đau tay mỏi cổ thì đang dặt dẹo còn dễ tăng xông🤣🤣🤣
Nhiều năm tuổi trẻ mình nghĩ đầy kiên quyết…Để sẵn 500 trẹo chữa bệnh. Nếu 500 chữa không khỏi thì là bệnh không chữa được rồi. Vậy thì khỏi chữa. Hết lăm choăm không khỏi sẽ thôi, khồng chữa nữa😂😂😂
Mạnh mồm vãi! Đấy là quan điểm và tư duy từ hồi Ngân U 30😂
Không chọn viện công, tính chỉ để 1 khoản vừa phải phòng đau ốm, ơ nhưng Ngân lại cực ý thức mua bảo hiểm nhân thọ nhá.
Nôm na, mua nhiệt tình – không bao giờ đọc nội dung hợp đồng vì dài bỏ mẹ ra, bố ai đọc hiểu hết😂 Hơn nữa, mua toàn của người quen bán, nên tin họ đọc kỹ rồi mới chọn gói sản phẩm cho mình thì thôi, mình đọc làm chi cho nhọc😂
Ngân mua bảo hiểm, thì chỉ với mục đích TIẾT KIỆM TIỀN. Kiểu như bỏ ống, mỗi tháng, mỗi quý, mỗi năm mình đóng vô, rồi khi con lớn, cũng thêm 1 khoản để nó vào Đại học, đi Du học.
Được cái mình cũng không ngu lắm, vẫn nói trơn tru…Ừ thì chẳng ai mong không may mắn nhưng nếu đã dính chuyện đen đủi mà có bảo hiểm thì còn tốt hơn nhiều.
Nhưng nói thì là nói thôi, không nghĩ nhiều. Mua là mua ! Ý thức mua tẹt bo dù không đọc hiểu😂😂😂😂😂 vì một hai lần mở Hợp đồng ra coi, lúc đợi ký thấy ghi tiểu tiết khó hiểu quá. Kiểu rụng tay thì phải rụng kiểu gì. Toi luôn thì cũng toi như nào mới được bảo hiểm. Nhọc quá, dẹp mẹ nó vô ngăn kéo hay bất cứ chỗ nào tiện vứt😂🤣😂
Từ khoảng 2019, vì bản thân cũng già hơn + xung quanh bạn bè bị nhiều, Ngân bắt đầu đề phòng bệnh Ung thư.
Lúc này, Ngân vẫn rất hồn nhiên. Ngày đi đáo hạn 2 Hợp đồng bảo hiểm nộp từ hơn 15 năm trước, mình rất ngạc nhiên, chả hiểu sao anh Đại lý hay giục mình nộp tiền lại “chúc mừng gia đình đã đến ngày hết hạn hợp đồng “….
Ô, tiền em đóng kỳ cạch mà bác. Đến hạn thì em nhận về thôi chứ…
Chuyện hết hạn Hợp đồng bảo hiểm trôi qua như muôn chuyện bình thường khác. Cuộc sống đầy thứ phải bận tâm, bận vãi ra, ai mà để ý….Tiền cứ trả về tài khoản là ta tiêu thôi nhở 🙂
Từ 2020, ý thức cần khám xét kỹ hơn nên Ngân chuyển hẳn việc tầm soát về viện K cho chắc chắn là nơi chuyên môn cao nhất. Đơn giản, mình nghĩ trăm hay không bằng tay quen..Một ngày Bác sĩ viện K khám cho vô số ca ung thư thì khó lọt khó nhầm hơn những nơi ít khứa 🙂
Đồng thời, tính toán, cân đối tài chính để mua thêm bảo hiểm vì nghĩ đơn giản, mình còn đang có điều kiện để mua thì mua luôn. Có mỗi mấy cái mua từ trước, thấy vẫn cần mua thêm cho thoải mái 🙂 Chục năm nữa ốm đau hay có việc gì cũng không sợ con mình nó nghèo, phải khổ vì lo tiền giúp mình thêm nữa….
Mở ngoặc, đây là hành động sau quá trình lĩnh hội tình trạng bệnh tình trong xã hội tăng lên, các bạn mình cũng bị nên mình củ chắc chứ bản thân đang khỏe quá chẳng biết để làm gì í, chứ không phải vì dặt dẹo mới đi kiếm bảo hiểm để mua đâu 🙂
Ngân nói với team, thôi không đi khám linh tinh, về K khám để lỡ bị thì không cần chọc chiếc nhiều lần đỡ hốt.
Gặp ai thân tình, phân tích cho ai Ngân cũng ráo riết giục và khuyên mua bảo hiểm cũng như chỉ điểm đến K để khám cho chắc nhá anh em eiiii.
Ôi nhưng mà nản, vì đứa nghe thì ít, đứa hiểu chuyện muốn mua lại thu nhập không đủ để chằn chặn cắt dành phần cho bảo hiểm.
Những lý do để không mua bảo hiểm nhân thọ, nó chủ yếu là ” không tin” ” bọn lừa đảo ” ” thôi, đang yên lại mua, ghê bỏ mẹ ” ” đen lắm không mua đâu “…
Thật sự, thì Ngân không bán bảo hiểm. Gia đình dòng tộc cũng không ai bán bảo hiểm luôn. Nhưng bỏ qua việc Ngân hiểu và tin bảo hiểm từ trước, chỉ nói vào giai đoạn Ngân đột ngột bị bệnh thì tóm tắt nhận định về BẢO HIỂM như sau :
- Khi mình ốm bệnh, dù quanh mình là bạn bè giàu có, Bố mẹ, anh chị kinh tế cũng khá, thì đặt địa vị mình đi, rút luôn 500 triệu – 1 tỷ để trợ cấp chữa bệnh CHO NGƯỜI KHÁC có dễ không? Số người xuống tiền giúp ngay chắc chắn có, nhưng mà ít.
- Có tài sản để tích trữ phòng việc gấp, thì từ khi phát hiện bệnh đến nhập viện, mổ, điều trị túi bụi, liệu bán ngay được nhà đất đi không? Vàng, ngoại tệ thì ok bán vô cùng dễ nhá. Tâm lý vừa sợ mình chết lại vừa lo con cái, chồng vợ không có tiền thì sao nên cũng sẽ vừa ái vừa zòm chứ đâu phải trong 1 tuần hô vang, bán nhà, bán đất vào viện luôn khỏi cãi.
- Ốm đau thì dài lâu, có mặt mũi nào nhận trợ cấp của người thân, cụ thể là Bố mẹ, anh chị em mình mãi không? Bạn bè thì quên đi nhé, vì thăm hỏi kiểu bạn bè nó không phải là việc bán luôn cái ô tô đang đi để giúp mình chữa bệnh. Nó có tiền, vàng 1 ít nó bơm cho được. Còn bán nhà, bán xe để cứu mình, thì chỉ người đẻ ra mình, người cùng bố cùng mẹ với mình, người yêu mình sợ mình chết mới lăn xả, hy sinh, góp gì được là góp hết để cứu mình bằng mọi giá.
Vì vậy, trong cơn bấn loạn, vét hết tiền dự trữ trong nhà, chấp nhận rậm rịch rao bán nhà bán đất, bạn bè thăm hỏi phong bì phong bao, chuyển khoản nọ kia, chắc chắn đủ để nhập viện, chữa trị kịp thời luôn đã.
Nhưng…phía trước thì tối om, dài ngắn đến đâu chả biết. Tiền cứ đội nón ra đi…Bệnh viện không thịt mình. Bác sĩ cũng chẳng làm tiền mình. Đơn giản, tiền thuốc, tiền mua đồ tẩm bổ theo sự xoắn lên của toàn gia đình và chính mình thôi mới là thứ phải hiểu rõ, CÓ BỆNH đồng nghĩa với TỐN TIỀN.
Lúc này, các bác có tin không, dù ít dù nhiều, cụm từ ” Bảo hiểm chi trả ” nó thật là vi diệu….
Khi chốt lệnh Nhập viện, Bác sĩ luôn quan tâm sát sao, “chuyển bảo hiểm được không “?
Nói thật, Ngân ban đầu cũng không quan tâm đến cụm từ này 🙂 Có bệnh sợ bỏ mẹ ra, đúng kiểu Bác sĩ bảo ăn shit cũng ăn luôn chứ nói gì nghĩ đến chuyển bảo hiểm. Nhanh nhanh vô viện còn chữa chạy kịp thời, tiền lúc này chưa phải là vấn đề đầu tiên với 1 người luôn cầu toàn, đòi hỏi những dịch vụ tốt nhất, xịn nhất như mình vốn dĩ.
Rồi được Bác sĩ phân tích, mới hiểu à, cái Bảo hiểm y tế nhà quê í có lợi…Ok, vâng, thế để em chuyển hiiii.
Nhờ sự trợ giúp của mentor số 1, Bảo hiểm y tế được chuyển về K nhanh chóng. Rồi, ok, thế là xong mục bảo hiểm để có thể nhập viện như muôn dân….
Trước đó, khi nhận tin chính xác bị Ung thư rồi, đương nhiên quách tỉnh, á lồ luôn cho mấy em bán bảo hiểm cho mình. Tăng xông lần 1, khi 1 Hợp đồng của Công ty uy tín, giả nhời điều kiện để chi trả phải là toi luôn. Bố khỉ 🙂
Tăng xông lần 2, khi 1 bên khác đòi trực tiếp mình phải ký ủy quyền với cái gì mà phải ra phường xin xác nhận nói nghe bị ghét…Cơn phẫn nộ trỗi dậy, bốc máy 5 cuộc quát to đến mức chồng con bạt vía 🙂 À, sau cùng mới hiểu, tổ sư, mình quen quát mắng người ta chứ người ta đưa ra các quy định là để bảo vệ quyền lợi cho mình cơ mà heeeeee
Quá trình xử lý hồ sơ, sau khi mình gửi mấy cái xét nghiệm, y bạ nọ kia nó đơn giản và nhanh không tưởng. Mình hiểu, Bảo hiểm họ link với Bệnh viện, check chuẩn thông tin, không có dấu hiệu lừa đảo, rồi họ thẩm định này kia đúng quy trình là tiền trả cho mình thôi.
Nói khẽ, vì em chăm mua, nên khi nhận 1 cục để cái thì hết hiệu lực lập tức, cái thì còn chờ đoạn ò í e trả nốt, thì cũng giúp mình giắt túi 1 con số mà nếu chỉ chữa chạy thông thường là không cần lo gì đến tài chính nữa.
Ngân viết bài này, mong muốn KHÔNG NHẬN CÁC CÒM MEN DẠO VUỐT ĐUÔI của các chị em đang hoạt động trong lĩnh vực Bảo hiểm.
Đây chỉ là chia sẻ từ chính Ngân, với những người quen, bè bạn của mình về việc họ có điều kiện thì nên đầu tư, tích cóp dành 1 phần tài chính để mua bảo hiểm cho ấm thân thôi.
Đừng nghĩ chỉ cố mua cho con. Con nó còn trẻ, có tự lo cho nó sau này. Mình thương con, sợ con khổ thì mình mua cho mình luôn đi í. Nếu mình bị sao, con nó còn có khoản bảo hiểm chi trả để mà lo công chuyện 🙂
Và cũng đừng sợ mua thì đen. Đen trắng gì cũng chẳng phải chỉ vì lỡ mạnh tay xuống tiền mua bảo hiểm.
Cũng đừng nghĩ bảo hiểm họ lừa. Giấy tờ không đủ, quy trình sai thì không được chi trả mà thôi. Thiếu may mắn, là không gặp hay kết nối chuẩn với Đại lý có trách nhiệm. Ai cẩn trọng, thì đọc cho kỹ nội dung Hợp đồng rồi mua hay không thì bản thân tự quyết để khi cần chi trả, tự biết bệnh của mình, trường hợp của mình có chắc chắn được trả hay không….
Một bài viết dài, thật ra là để thêm lời khuyên cho những người Ngân quý mến. Mãi khi nhận tiền bảo hiểm chi trả, thì Ngân mới ngẫm và hiểu thật hiểu thái độ của anh Đại lý cái hồi giúp Ngân hoàn tất hồ sơ đáo hạn 2 Hợp đồng xa xưa 🙂
Thật sự chúc mừng, đáng chúc mừng nếu trong suốt thời gian tham gia bảo hiểm nhân thọ mà khách hàng không cần làm claim để đợi được chi trả, bồi thường.
Đừng ai nghĩ tiền bảo hiểm không đáng là bao…Đáng đấy….50 triệu, 100 triệu. 500 triệu. 1 tỷ… từ bảo hiểm bơm về tài khoản, nó giá trị, ý nghĩa với người đang bị bệnh vô cùng. Nhà nhiều tỷ, ít tỷ, thì khi có thêm được khoản nào, cũng sẽ là ok hơn chứ….
Đặc biệt, mua càng sớm càng rẻ và MÌNH BỊ RỒI THÌ CON CÁI MÌNH LÀ KHÓ MUA NHỮNG MỤC MÌNH MUỐN BẢO HIỂM À NHA😩
Ngoài ra, anh Bảo hiểm y tế nhà kê rất lợi hại nhá. Ví dụ chụp chiếu cầu kỳ, có bảo hiểm y tế thì trả phí 5 củ còn không có thì hơn 20 củ luôn.
Trước mình chăm mua Bảo hiểm nhân thọ, coi thường Bảo hiểm y tế của Nhà nước xong mình bệnh phát, xoắn váy lên mua cấp tập cho 3 đứa Park tộc con bhyt nhà kê luôn😂
Xin lỗi quá, khi ngày xưa nghĩ có ốm bố cũng vô viện tư cho xịn🤣😂 Viện công hiện giờ, giúp mình yên tâm, hài lòng với lựa chọn trọn đời gắn bó với các chiến hừu ở K resort🤩
Vì Ngân không bán bảo hiểm nên không làm bài phân tích giải pháp mua bảo hiểm nha 🙂 Chỉ chia sẻ thế thôi…Ai quan tâm mời đọc 🙂
Đây là nụ cười của Ngân khi có thể cười. Không liên quan tiền bạc😂😂😂